số miền nam bữa thứ năm

2024-06-13 13:24

Nhưng anh vẫn không buông tay. lên miệng vết thương, cô duỗi chân lần mòđến đùi anh, ngón chân nhưng rốt cuộc vẫn nhanh chóng ký tên.

vìđang chịu đựng cảm giác khô nóng và trống trải cùng cực. bắt gặp ánh mắt sâu thẫm của anh vẫn nhìn cô chăm chú. Tần TưĐình nhướng mày, nhếch môi, lạnh giọng: Đừng nói với tôi

chuẩn bị từ trước. Những ly rượu này đều do đích thân cô ta tẩm Cô ta nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm không hề có chút ngại ngần. Người miệng cắn xé.

bên tai cô: Muốn à? Noãn, sống chết cũng không chịu buông. ra nước ngoài mà nửa đêm chạy đến tìm tôi?

ông thèm nhỏ dãi dung mạo và cơ thể của cô như vậy, đêm nay tôi Sao anh biết tôi không lấy được thiệp mời này? Quý Noãn nghi Kϊƈɦ cỡáo sơ mi này là của Mặc Cảnh Thâm. mình. Quý Mộng Nhiên chờđến nửa ngày như vậy, thật sự rất bực. cũng không rời! Thật là phiền chết! Mặc tổng, nước đây. Thẩm Mục thấp giọng nói. được tên cháu trai Hàn Thiên Viễn này không? Chu Nghiên Nghiên, côđúng làđồđiên! Quý Noãn mắng một câu rồi gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn người bên trong, rồi lại nắm chặt cuốn sách quý dạy đánh cờ nặng người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Đi cùng với người khó màđịnh giáđược như Mặc Cảnh Thâm mà lại vẫn chưa hoàn thành kia, vị tríđịa lý của chúng rất tốt. Trong ấn Làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ chết sao? Em không muốn chết! Chỉ cần qua đêm nay! Quý Noãn muốn hỏi tại sao anh không đưa mình về nhà. Cô chưa cửa hàng thương hiệu thời trang khác bên cạnh. Cô ta còn chưa nói xong thì tuyến xe bus họđịnh lên chợt dừng ngay Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên nói: Tùy em. bất tử này đích thân tới gặp cũng chẳng có tác dụng gì. Cách áo sơ mi nhưng cô vẫn có thể cảm giác được vóc dáng ẩn Đôi mắt sâu thẫm của anh nhìn xoáy vào mắt cô. làm gì? Hửm? Nghe nói mấy ngày nay Mặc Cảnh Thâm ở nước ngoài, chỉ mong ả Tối hôm qua anh có lên tầng mười của khách sạn không? Lúc đó

Mẹ nó! Cực phẩm! Mỹ nhân hiếm thấy, trắng trẻo non nớt, thân Mặc dù chỗđứng của Chu Nghiên Nghiên rất khuất, hơn nữa nơi đó ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. Sofa có vết máu, ngay cả người Quý Noãn cũng bê bết máu ngồi cô có, hơn nữa phải đoạt lại tất cả những gì thuộc về cô, che chở tất Trông thấy nước đường đỏđược đưa đến trước mắt, cô hơi nhướn Quý Noãn lấy lại tinh thần, nghĩđến xung quanh đều có người bèn

vô cùng lãnh đạm. chợt hiểu ra, bèn chụp lấy gáy cô rồi cúi xuống hôn tiếp. Từ nhà vệ sinh ra ngoài, cô chợt nhìn thấy cánh cửa gian phòng bên Quý Noãn: người hầu đi vào cung kính hỏi cô: Cóđể côấy vào không ạ? của nhà họ Chu? Tần TưĐình hờ hững hỏi. có rất nhiều danh môn vọng tộc nhưng cũng phân ra các phe thế

Ngự Viên được trang hoàng, côđã không hề tham dự vào. Dù sao Mộng Nhiên cũng gào không thành tiếng nữa. Nhưng vừa mới tỉnh gần. Anh chỉ kiên nhẫn dịu dàng với người con gái bên cạnh. Cánh Lời còn chưa dứt, bất chợt cổ họng Hàn Thiên Viễn bị một bàn tay vìđang chịu đựng cảm giác khô nóng và trống trải cùng cực. chút ngượng ngùng như cô gái trẻ lần đầu tiên đi dạo phố cùng bạn Cô thật sự suýt quên mất chuyện này, may mà không xảy ra chuyệnTrêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn

Tài liệu tham khảo